Khi tấm màn nhung của sàn diễn cuộc đời khép lại trong đêm. “Người diễn viên” quay trở về với thân phận thật của chính mình, và có những lúc họ sẽ nhận ra rằng giữa cuộc đời này, được, mất, bại, thành bỗng chốc hóa hư vô…
Mỗi ngày ta phải đối mặt với nhiều điều phức tạp diễn ra quanh mình, trong những lúc như thế vô tình hay cố ý, ta buộc phải mang lên khuôn mặt của mình những chiếc mặt nạ…Có những chiếc mặt nạ dùng để che phủ thân phận của một con người khi họ sống và diễn vở kịch của cuộc đời, hay những chiếc mặt nạ mang dáng dấp của một thiên thần trong sáng… Những chiếc mặt nạ buồn vui dù một hay nhiều lần mang tưởng chừng đơn giản, nhưng chúng sẽ mãi ám ảnh và làm thay đổi cả một cuộc đời… Biết là thế nhưng sao ta lại chấp nhận sống chung với chúng?
Có những cuộc đời mà số phận run rủi họ phải luôn mang trên mình khuôn mặt của người khác. Nhưng ai biết trong tận cùng góc tối của đời họ là những niềm đau kéo dài bất tận. Đối với họ, đối diện với cuộc sống thực tại là cả một quá trình đấu tranh dữ dội khi trở về với chính bản thân mình. Họ cảm thấy dằn vặt, đau đớn khi mình không thể có được cuộc sống bình thường như bao người khác… Ngẫm đi ngẫm lại, có ai sinh ra, lớn lên lại mong muốn phải sống một cuộc sống khác với chính bản thân mình – cho dù cuộc sống ấy tốt đẹp và giàu sang phú quý đến đâu đi nữa. Thà là một cuộc sống bình dị, nghèo khó nhưng ta được thật sự là chính mình thì ta mới có thể cảm thấy hạnh phúc.
Bi kịch cho cuộc đời của họ là rất ít trong số họ dám vượt qua mọi trở ngại để khẳng định “Tôi đang đi tìm chính mình”. Họ mãi mãi không dám để khuôn mặt thật của mình chạm ánh sáng cuộc đời…Họ cô đơn, trầm uất và luôn mong mình được giải thoát, thậm chí có người chọn cho mình lối thoát tiêu cực…
Thế nên, họ chỉ dám đối mặt với chính khuôn mặt của mình khi đêm về… để rồi mỗi sáng mai thức dậy, họ lại tiếp tục đeo lên khuôn mặt mình chiếc mặt nạ bi kịch của cuộc đời…
Trong cuộc sống và các mối quan hệ giao tiếp hàng ngày, rất nhiều lần ta phải nói những điều khác xa sự thật, nhưng những điều nói dối này không nhằm mục đích làm hại người khác hay đem lại cho ta nhiều lợi ích, mà ngược lại nó đem tới cho người đối diện niềm vui và một sức sống mới thì ta có nên làm hay không?
Bạn ơi, nếu trái tim ta biết yêu thương và nghĩ đến người khác, thì dù sống với chiếc mặt nạ nào đó, song nếu nó có thể đem lại nụ cười cho những người ta yêu quý, ta sẽ chấp nhận sống “không thật” tại thời điểm ấy… Bởi vì suy cho cùng thì những điều ta làm là mong đem lại cho họ sự hiểu biết và bình an để họ vượt qua những khó khăn, đau buồn mà họ đang gặp phải…Đó là những chiếc mặt nạ nhắc nhở con tim ta biết sống sẻ chia với người khác…Những chiếc mặt nạ của tình yêu thương!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét